Hướng dẫn xác định mức cân bằng động theo tiêu chuẩn ISO 1940
Tiêu chuẩn ISO 1940-1:2003 quy định mức độ mất cân bằng còn lại cho phép tùy theo loại máy, sử dụng cấp chất lượng như G1.0, G2.5, G6.3
Tiêu chuẩn về mất cân bằng dư cho phép (residual permissible unbalance) định nghĩa chất lượng cân bằng dựa trên lượng mất cân bằng còn lại sau khi cân bằng. Khi thực hiện cân bằng, ta sẽ đo lượng mất cân bằng (U) và tiếp tục điều chỉnh cho đến khi đạt được mức mất cân bằng dư (Ures) chấp nhận được.
Hướng dẫn cách tra bảng tiêu chuẩn ISO 1940
Sử dụng bảng 1 như hình dưới đây, bạn tìm tốc độ quay RPM ở trục ngang (X), sau đó dóng đường thẳng tới cấp G mong muốn, rồi đọc ở trục đứng (Y) giá trị mất cân bằng riêng còn lại cho phép (permissible residual specific unbalance, đơn vị là g–mm/kg) cho mỗi mặt phẳng mất cân bằng.
Ví dụ, tốc độ quay của rotor là 3000 RPM, chúng ta muốn cân bằng đạt chất lượng G2.5
- Theo bảng tra ra mức mất cân bằng động dư cho phép (Uper) là 8 g-mm/kg rotor
- Khối lượng của rotor (ví dụ) là 100 kg
- Ta có thể tính được lượng mất cân bằng dư cho phép của rotor 100kg này là
- Uper = 8 g-mm/kg x 100 kg = 800 g-mm
- Như vậy, với rotor có khối lượng 10 kg, quay ở tốc độ 3000 RPM, mất cân bằng dư cho phép là 800 g-mm

Hướng dẫn xác định các cấp độ chất lượng cân bằng
Bảng 1 dưới đây hướng dẫn xác định các cấp độ chất lượng cân bằng cho các loại máy móc phổ biến. Lưu ý: Cấp G6.3 từng được áp dụng cho nhiều máy công nghiệp phổ biến, nhưng hiện nay không còn phù hợp, cấp G.2.5 và G1.0 là mục tiêu được người bảo trì hướng tới.
